Siêu Gấu Của Thị Trường Tài Chính

Dữ liệu cho thấy hầu hết các nhà giao dịch thành công là điển hình “bò đực”, nghĩa là họ thích đặt cược vào sự tăng trưởng của thị trường. Điều này đặc biệt là trong trường hợp của thị trường chứng khoán. Do đó, các nhà quản lý của các quỹ phòng hộ lớn nhất và những nhà đầu tư bình thường luôn tìm kiếm các cổ phiếu bị định giá thấp, một khi được mua lại có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ.

Tuy nhiên, không chỉ trong một thị trường đang tăng trưởng mà bạn có thể kiếm được tiền: một thị trường giảm, có thể chứng minh khả năng sinh lợi cao. Đây chính xác là những gì bộ phim nổi tiếng The Big Short kể lại một cách sống động. Sống động, nhưng cũng theo cách không phải lúc nào cũng dễ hiểu với khán giả đại chúng.

Kịch bản phim của bộ phim dựa trên cuốn sách cùng tên của nhà văn và nhà báo tài chính người Mỹ Michael Lewis, người nói rằng chỉ giải thích các khái niệm phức tạp cho khán giả là không đủ: khán giả cũng muốn hiểu chúng. Bộ phim đặc biệt quan tâm đến điều này với các lý do kinh tế vĩ mô của cuộc khủng hoảng trong thị trường chứng khoán đảm bảo bằng thế chấp ở Mỹ. Và mặc dù chuyên gia của Forbes, Steve Danning đánh giá rất cao tính chính xác trong chi tiết của bộ phim tuy nhiên bộ phim cũng giống như cuốn sách không thể đề cập đến người đàn ông kiếm được nhiều tiền nhất sau cuộc khủng hoảng này: tỷ phú John Paulson.

Paulson không còn đơn độc trong hàng ngũ những “chú gấu” nổi tiếng. Đầu tiên, chúng ta hãy nhớ lại thuật ngữ “gấu”, xuất phát từ đâu.

Lời giải thích đầu tiên (và phổ biến nhất) là một con gấu, không giống như một con bò đực nâng sừng lên để chống lại kẻ thù, gấu vồ kẻ thù bằng chân từ trên cao xuống. Tuy nhiên, có thể là nguồn gốc của thuật ngữ này là hơi khác nhau. Nhà sử học tài chính E. Morgan, trong một ví dụ, tin rằng nguồn gốc của thuật ngữ này có thể được bắt nguồn từ thế kỷ XVII, khi các sàn giao dịch chứng khoán đầu tiên được hình thành trong các quán cà phê ở London. Từ thời xa xưa, một số đại lý nhất định đã bán cổ phần mà họ không thực sự sở hữu. Những người này được cho là đã bán da của những con gấu chưa bị giết. (Ngày nay, chúng ta gọi kiểu giao dịch như vậy là  các hợp đồng tương lai và tùy chọn).

Vậy, làm thế nào để bạn kiếm tiền bằng việc bán những tấm da gấu mà bạn không sở hữu?

"Về lý thuyết, mọi thứ khá đơn giản", John Gordon, nhà phân tích của công ty môi giới NordFX giải thích. Giả sử bạn nghĩ rằng áo khoác làm từ da gấu sẽ sớm bị lỗi mốt. Một điều tự nhiên bạn sẽ làm để đáp lại là tiếp cận một người bạn và yêu cầu anh ấy cho bạn mượn một chiếc áo khoác như vậy, hứa sẽ trả lại trong sáu tháng. nhận được món hàng này, bạn tiến hành bán ngay khi thị trường vẫn còn nhu cầu, và kiếm được $ 1000.

Chúng ta hãy tạm dừng ở đây một lát: bạn không còn sở hữu một chiếc áo khoác lông gấu, nhưng bạn có 1000 đô la và nghĩa vụ trả lại chiếc áo khoác cho bạn của bạn sau nửa năm nữa.

Trong sáu tháng tới, các nhà hoạt động vì quyền động vật tình cờ giành được một chiến thắng thuyết phục và áo khoác làm từ lông tự nhiên trở nên không chỉ là không hợp thời trang: nó trở nên không phù hợp. Tại thời điểm này, bạn quay trở lại thị trường, mua một chiếc áo khoác lông mới với giá hời $ 150 và trả lại cho bạn của bạn, gửi tơi anh ta lời cảm ơn tốt đẹp nhất. Thỏa thuận hiện đã được đóng lại, và mang lại cho bạn khoản lãi $ 850. "

"Theo kế hoạch này, 'những con gấu' thực hiện các hoạt động của họ trong các thị trường tài chính hiện đại, thì vẫn theo John John Gordon. Chỉ thay vì da gấu, giờ đây họ vay cổ phiếu và tiền từ ngân hàng hoặc các quỹ đầu tư, và thay vì những lời biết ơn, họ trả lại người cho họ vay tiền lãi. "

Có lẽ hoạt động 'gấu' nổi tiếng nhất trên thị trường Forex là sự sụp đổ của đồng bảng Anh do George Soros thực hiện vào năm 1992, khi ông và Quỹ đầu tư Quantum của mình sử dụng vốn vay để làm tràn ngập thị trường với một cơn lũ của đồng bảng Anh tương đương với 15 tỷ đô la.

Chất xúc tác cho hoạt động này được trích dẫn bởi người đứng đầu Bundesbank Helmut Schlesinger của Đức, được chỉnh sửa lại bởi Thời báo Phố Wall và tờ “The German”. Các ấn phẩm này đã viết rằng ngay cả sau khi giảm lãi suất của Đức, một hoặc hai loại tiền tệ châu Âu có thể chịu áp lực.

Và đó là tất cả! Không thêm một từ nào khác. Soros và phần còn lại của thế giới tài chính kết luận rằng một trong những loại tiền này có thể là đồng bảng Anh, vào thời điểm đó đã được định giá rất cao. Soros ngay lập tức tiến hành bán khống đồng bảng Anh mà ông ta đang nắm giữ (hay chính xác hơn là bảng Anh mà ông ta đã mượn). Theo gương của ông, các nhà tài chính khác đã vội vã làm điều tương tự, và Ngân hàng Anh, cố gắng duy trì tỷ giá hối đoái cố định, đã buộc phải mua nguồn cung tiền khổng lồ này.

Nỗ lực này đã thất bại: người Anh đầu hàng và, vì một trích dẫn vô hại đã thực sự bị các nhà báo đánh giá sai (và với một số mức độ giúp đỡ từ Soros), đồng bảng đã giảm 15% so với đồng Mark Đức và 25% so với đồng đô la Mỹ. Kết quả là, 15.000.000.000 đô la giá trị bao của quỹ Quantum được biến thành 19.000.000.000 đô la, và vài tháng sau, thành 22 tỷ đô la!

Cam kết này của Soros đã chứng minh đầy đủ một câu nói phổ biến của các nhà tài chính, cụ thể là "cần tiền để tăng giá, nhưng giá chỉ cần trọng lượng của chính nó để giảm xuống".

Thật thú vị, kinh nghiệm này của chính phủ John Major, không phải là lần đầu tiên Vương quốc Anh phải chịu một cuộc tấn công giảm giá như vậy. Một sự kiện đáng chú ý đã được ghi nhận từ năm 1720, khi một cuộc đua mất giá được Quốc hội Anh khởi xướng với việc thông qua Đạo luật Trao đổi Hoàng gia, khiến giá cổ phiếu của nhiều công ty giảm mạnh. Kết quả là, không chỉ các cổ đông bình thường bị mất tiền, mà còn nhiều doanh nhân, chính trị gia và thậm chí là thành viên của hoàng gia. Và nhà khoa học nổi tiếng Isaac Newton đã mất cả gia tài: 20,000 bảng Anh (mà ngày nay là khoảng 2,5 bảng), sau đó ông buồn bã tuyên bố: "Tôi có thể tính toán chuyển động của các ngôi sao, nhưng không thể làm điều đó với sự điên rồ của con người!".

Quay trở lại với 'những chú gấu' đương đại, chúng ta không thể không nhớ đến tên của Jim Chanos, người đã bắt đầu sự nghiệp làm người dọn tuyết, đã tìm cách trở thành phó chủ tịch của Deutsche Bank, trước khi thành lập quỹ phòng hộ của riêng mình có tên Kynikos, được dịch từ tiếng Hy Lạp là "Cynic".

Cái tên hoài nghi này hoàn toàn tương ứng với chiến lược của Chanos, tập trung hoàn toàn vào việc bán các tài sản khác nhau. Kynikos trở nên nổi tiếng nhất sau sự sụp đổ khét tiếng của công ty năng lượng Enron của Mỹ. Năm 2014, quỹ Chanos đã đặt cược thành công vào sự sụt giảm giá dầu và kim loại quý.

Những nhà giao dịch đáng chú ý khác bao gồm Jesse Livermore, người mở các vị trí short (bán khống) nhanh như chớp đã gây sốc cho thị trường, mang lại cho Livermore biệt danh “The Great Wall Street Bear” hay “Con Gấu Vĩ Đại Của Phố Wall”.

Người đứng đầu quỹ đầu cơ Centaurus, John Arnold, là một 'siêu gấu' khác: anh ta đã nhận được khoản lãi 317% từ việc giảm giá xăng vào mùa hè năm 2006, khiến đối thủ của mình phá sản, Amaranth, công ty này mất khoảng 6 tỷ đô la trong một tuần.

Trang web tài chính SumZero thường xuyên đánh giá những nhà giao dịch thich cá cược vào đà giảm hàng đầu. Trong số đó có những cá nhân đáng chú ý sau:

  • Burt Ross (Wagamon Advisors), người mà kể từ năm 2013, đã thực hiện ba giao dịch thành công, trong đó thành công nhất là đặt cược vào việc cổ phần của Walter Energy giảm giá: công ty này sau đó mất 99,52% giá trị.
  • Một người khác là Ben Springer (của quỹ Spruce Point Capital Management), người có hợp đồng bán cổ phần trong Công ty than James River: hợp đồng này mang lại cho ông lợi nhuận 99,92%.

"Như bạn có thể thấy", J. Gordon kết luận, "người ta có thể kiếm tiền tốt, thậm chí rất tốt, trên thị trường giảm. Như tỷ phú Hy Lạp Aristotle Onassis đã từng nói, để làm điều này, bạn chỉ cần biết điều gì đó mà người khác không thấy.

Quay lại Quay lại
Trang web này sử dụng cookie. Tìm hiểu thêm về Chính sách Cookie của chúng tôi.